Ngày nọ, có một cuộc triển lãm máy tính và các sản phẩm công nghệ thông tin rất hoành tráng, ta gọi là Expo. Vì Expo rất hoành tráng nên rất nhiều người biết đến, kể cả mấy ông thầy bói mù; thế nên các ông vội khăn gói lên đường để xem – à không, mù thì không thể xem được, để biết thì đúng hơn – Expo này nó ra làm sao.
Sau một buổi trời tận hưởng sự tiến bộ công nghệ trong Expo, các ông ra ngồi bàn với nhau xem Expo nó giống cái gì.
Thầy bói mù thứ nhất nói:
- Cái Expo này chắc chắn là một cuộc triển lãm... Người. Tớ đi trong đó cứ đụng người là người, đàng trước, đàng sau, bên phải, bên trái, chỗ nào cũng có người. Tay tớ sờ soạng, chạm vào đủ thứ. Nào là áo, nào là quần, nào là... đùi. Áo sơ mi có, áo ka ki có, áo lụa có... Ái chà chà, mà “phê” nhất là có khi tớ chạm vào... da, hic, có những chỗ nó mịn màng êm ái lắm các bác ạ. Nói mới nhớ, trong ấy chắc chắn là có rất nhiều em gái tươi mát, trẻ trung, ăn mặc gợi cảm. Tớ đụng là biết ngay mà... Không sai, Expo là một cuộc triển lãm người mẫu, đủ thứ mẫu hết sức... hoành tráng!
Thầy bói mù thứ hai cãi:
- Nói thế mà nói được. Vểnh tai lên mà nghe đây này. Tớ không thấy gì nhưng tớ nghe thật nhiều. Expo đúng là một cuộc triển lãm âm thanh vĩ đại. Đủ thứ âm thanh. Tiếng nhạc này, tiếng xe chạy này, tiếng uýnh nhau, tiếng súng nổ, cả tiếng binh khí chạm nhau loẻng xoẻng như trong phim Tàu ấy chứ. Để tớ kể cho mà nghe, tớ nghe vang vang những câu nói tuyệt hay, câu này dính với câu kia, tỷ như: “Thập đại mỹ nhân... phẳng tuyệt đối... cực kỳ sắc nét”, hay là: “Đu co – Xin mời bạn hãy thử Đu co, với Đu hai co chắc chắn bạn sẽ chơi đã hơn Đu một co”. Sướng thật, chả có nơi nào mà ta có thể nghe được đủ thứ âm thanh từ cổ đại đến hiện đại, từ âm nhạc du dương đến uýnh nhau súng nổ đì đùng đa dạng đến thế. Expo chính là một cuộc triển lãm âm thanh vô tiền khoáng hậu.
Thầy bói mù thứ ba bĩu môi, chê:
- Hai bác quả là... mù. Tớ thì tin chắc rằng Expo này là một cuộc triển lãm giấy! Các bác không cảm nhận được là giấy nhiều vô kể à? Tớ đi một tí trong ấy mà hết người này đến người kia dúi dúi vào tay tớ những giấy là giấy. Giấy láng có, giấy nhám có, giấy dày có, giấy mỏng có... Không biết có hình gì đẹp trong đó không, chỉ biết giấy nhiều vô thiên lủng, người ta gọi là tờ bướm, là brồ-sua... Ở trên đầu, giấy tung bay tơi tả như Mùa thu lá bay; ở dưới chân, giấy xào xạc như con nai vàng ngơ ngác, đạp trên lá vàng khô. Các bác còn tranh cãi gì nữa, đích thị Expo là một cuộc triển lãm mọi loại giấy trên cõi đời này.
by echip
No comments:
Post a Comment