Tên: Greg Bulmash
Giới tính: Chưa rõ, còn tùy thuộc vào đối tượng
Vị trí làm việc mong muốn: Chủ tịch hoặc phó chủ tịch công ty. Nhưng thực ra thì bất cứ vị trí nào có thể. Nếu tôi mà được kén cá chọn canh, tôi đã chẳng đâm đơn vào đây.
Mức lương mong muốn: 185.000 USD/năm cộng với cổ phần. Nếu không được thì hãy đưa ra đề nghị và chúng ta có thể trao đổi.
Trình độ học vấn: Có.
Công việc vừa qua: Mục tiêu trù ếm của cấp trên.
Mức lương: Ít hơn tôi xứng đáng được nhận.
Thành tích nổi bật: Bộ sưu tập những chiếc bút và giấy nhắn bị mất.
Lý do thôi việc: Vỡ mộng.
Giờ giấc làm việc thích hợp: Bất cứ lúc nào.
Những thời điểm thích nhất: 1h30-3h30 chiều, thứ hai, thứ ba và thứ năm.
Anh (chị) có sở trường nào không? Có, nhưng chúng thích hợp trong không khí thân mật, lãng mạn hơn.
Chúng tôi có thể liên hệ với ông chủ của anh (chị) hiện nay không? Nếu giờ tôi có ông chủ, tôi làm đơn này làm gì?
Có vấn đề sức khỏe nào khiến anh (chị) không thể nâng một vật nặng 22 kg hay không? 22 kg gì?
Anh (chị) có ôtô không? Tôi nghĩ câu hỏi thích hợp ở đây phải là "Anh (chị) có chiếc ôtô nào có thể chạy không?".
Anh (chị) có hút thuốc không? Khi làm việc thì không, lúc nghỉ ngơi thì có.
Bạn dự định làm gì sau 5 năm nữa? Sống ở Bahamas với một siêu mẫu tóc vàng giàu có nhưng bị câm, người luôn luôn nghĩ rằng tôi là tạo vật tuyệt vời nhất. Thực sự ra thì ngay lúc này tôi đã muốn thế rồi.
Bạn có xác nhận những điều khai trên là đúng sự thật? Dĩ nhiên là có.
2009/01/08
Đơn xin việc chân thật nhất
Đăng bởi
炳坤(BingKun)
lúc
15:03
1 nhận xét
Nhãn: Relax
2007/06/22
Password
Trong khi người cha đang làm việc trên máy vi tính, cô con gái chừng 10 tuổi hay tò mò đứng sau lưng để xem cha làm gì, sau đó chạy vào bếp và thì thầm với mẹ: - "Con biết Password máy tính của cha rồi". - Người mẹ dò hỏi: "Nó là từ nào thế ?” - Cô con gái cao giọng: “Hoa thị, hoa thị, hoa thị, hoa thị, hoa thị!” Một nhân viên tóc vàng hoe gọi điện tới trung tâm kỹ thuật để than phiền về mật khẩu của mình. - Cô có bật đèn Caps Lock không? - Ồ không. Vấn đề là bất cứ khi nào tôi gõ mật khẩu, nó chỉ hiện lên những ngôi sao. - Những ký tự đó là để bảo vệ cô. Ví dụ như có ai đó đứng sau lưng cô thì họ cũng không đọc được mật khẩu. - Phải, nhưng chúng vẫn hiện lên ngay cả khi chẳng có ai đứng sau lưng tôi mà!
Đăng bởi
炳坤(BingKun)
lúc
13:03
0
nhận xét
Nhãn: Relax
Già rồi vẫn dại
Hai vợ chồng đang chơi gôn tại một sân gôn cực kỳ đắt tiền, bao quanh bởi những ngôi nhà cực kỳ sang trọng. Khi chơi đến lỗ thứ ba, chồng dặn dò vợ (một phụ nữ rất xinh đẹp):
- Em yêu, hãy thận trọng, vì nếu trái banh lỡ va vào một cửa kính, thì chúng ta phải đền một số tiền lớn đấy.
Người vợ làm một cú đánh mạnh và tất nhiên trái banh bay thẳng vào cửa kính lớn nhất của một ngôi nhà sang trọng nhất. Người chồng tức giận, rầy vợ, sau đó hai người đến gõ cửa ngôi nhà. Một giọng nói trả lời:
- Mời vào!
Người chồng mở cửa ra và nhìn thấy một cái chai bể ở góc nhà, các mảnh chai văng đầy phòng khách. Một người đàn ông ăn mặc sang trọng đang ngồi trên ghế bành hỏi:
- Chính các người đã làm bể cửa kính?
Vợ chồng răm rắp trả lời:
- Vâng, nhưng chúng tôi rất lấy làm tiếc.
- Thật ra các người đã giải thoát cho tôi. Tôi là một vị thần bị giam trong cái chai này trong suốt 1.000 năm. Vậy để trả ơn các người, tôi xin tặng ba điều ước. Nhưng vì có hai người, nên tôi sẽ tặng mỗi người một điều ước, còn điều ước thứ ba sẽ dành cho tôi.
Người đàn ông hỏi người chồng:
- Ông ước điều gì?
Người chồng trả lời:
- Tôi muốn mỗi tháng nhận được 1 triệu USD.
- Được thôi, kể từ ngày mai ông sẽ nhận được số tiền này vào mỗi đầu tháng.
Vị thần quay qua người vợ và hỏi:
- Còn điều ước của bà là gì?.
- Tôi muốn có một ngôi nhà ở mỗi nước trên thế giới.
- Được thôi. Kể từ ngày mai bà sẽ nhận được giấy chủ quyền của các ngôi nhà này.
Người chồng hỏi vị thần:
- Vậy còn điều ước của ông là gì?
- Ta bị nhốt trong cái chai này trong hơn 1.000 năm và suốt thời gian này ta không được gần với phụ nữ. Do đó, điều ước của ta là được gần với vợ ông nhé!
Hai vợ chồng nhìn nhau một hồi và cuối cùng người chồng nói:
- Được thôi, với 1 triệu USD mỗi tháng và tất các các ngôi nhà trên thế giới, tôi nghĩ rằng chúng tôi có thể đồng ý điều này, em nghĩ sao?
Người vợ trả lời:
- Em đành phải đồng ý thôi!
Vị thần đưa người vợ vào phòng ngủ...
Hai tiếng đồng hồ sau, vị thần hỏi người vợ:
- Này, chồng em bao nhiêu tuổi vậy?
- Dạ, 40 tuổi, nhưng sao ông lại hỏi tuổi anh ấy?
- Thật không thể tưởng tượng! Đã từng này tuổi rồi mà ông ta vẫn còn tin là có thần thánh ư!
Đăng bởi
炳坤(BingKun)
lúc
00:21
0
nhận xét
Nhãn: Relax
Nạn nhân thứ 51
Một chú bé bán báo đi qua điểm chờ tàu tại nhà ga. Tại đây có nhiều người đang chờ bắt tàu đi làm. Chú ta hô to:
- Bí mật khủng khiếp đây. Năm mươi nạn nhân. Mua báo không, thưa ông?
Một người đàn ông:
- Lại đây, tao lấy một tờ.
Đọc qua một lượt, ông ngẩng lên hỏi thằng bé:
- Này thằng nhóc kia! Trong báo tao có thấy tin tức nào về 50 nạn nhân đâu. Nó nằm ở chỗ nào?
- Đó chính là điều bí mật, thưa ông. Ông là nạn nhân thứ 51.
Đăng bởi
炳坤(BingKun)
lúc
00:20
0
nhận xét
Nhãn: Relax
Hối không kịp
Một anh chồng mệt mỏi vì phải làm việc quần quật trong khi cô vợ được ở nhà sung sướng. Anh cũng muốn sướng như thế, liền xin với Chúa.
"Chúa ơi, con khổ quá! Con phải làm việc cật lực 8 tiếng mỗi ngày trong khi vợ con thảnh thơi cả ngày. Con xin Người hãy đổi vị trí của chúng con để cô ta thấy con phải vất vả thế nào".
Chúa thương tình, cho anh chồng đau khổ biến thành phụ nữ.
Sáng hôm sau, anh chàng tỉnh dậy, nấu bữa sáng, đánh thức con cái, chuẩn bị quần áo cho chúng đi học, cho chúng ăn cơm, gói đồ ăn trưa, đưa chúng tới trường, trở về nhà ... lấy quần áo bẩn tới cửa hàng giặt là và đi tới ngân hàng để rút tiền trả hóa đơn điện và điện thoại.
Anh tới công ty điện và điện thoại nộp tiền, tới cửa hàng mua hoa quả, trở về nhà và bỏ đống hoa quả trong tủ lạnh. Anh dọn dẹp chỗ vệ sinh cho mèo, tắm cho chó. Lúc này đã là 1h chiều, vì thế anh vội vàng dọn giường, giặt quần áo, hút bụi và lau sàn nhà bếp.
Anh vội vã tới trường đón lũ trẻ và mắng chúng trong khi vẫn phải tỏ ra nhẹ nhàng. Anh đưa bánh và sữa rồi bảo chúng học bài, sau đó, chuẩn bị bàn là và xem vô tuyến một chút trong khi đang là quần áo. Chẳng mấy mà tới 4h30 chiều, anh vội đi gọt khoai tây, và rửa rau chuẩn bị cho kịp bữa tối.
Sau bữa tối, anh lau nhà bếp, chạy máy rửa bát. Lúc 9h tối, anh mệt mỏi và leo lên giường. Tuy nhiên, "chồng" lại đòi hỏi, vì thế anh làm qua quýt, không lời than vãn, trong lòng chỉ mong tới sáng.
Sáng hôm sau, anh quỳ cạnh giường và nói: "Chúa ơi, con khổ quá! Con biết lỗi rồi, xin Chúa cho con trở lại làm đàn ông".
Chúa nói: "Con của ta, ta tin rằng con đã học được nhiều điều và ta rất vui khi đặt mọi thứ trở lại như cũ sau 9 tháng nữa, bởi vì con vừa mới dính bầu tối qua".
Đăng bởi
炳坤(BingKun)
lúc
00:16
0
nhận xét
Nhãn: Relax
Hãy đợi đấy!
Anh ta là một người sành sõi – rất sành sõi về máy tính. Từ cái thuở người ta mới biết đến máy vi tính 286, 386 thì anh đã tiếp cận với máy vi tính rồi. Kinh nghiệm sử dụng máy tính của anh quả là dầy cộm. Ấy thế mà cho đến nay anh vẫn chưa hề có được một cái máy tính để xài. Ngạc nhiên chưa?
Anh không đủ tiền mua máy chăng? Không hề! Là một kỹ sư giỏi, làm việc hiệu quả, anh quá dư tiền để mua không chỉ một cái máy vi tính.
Hay anh không thích máy tính, dù rằng đã tiếp xúc với nó quá lâu? Cũng không! Càng tiếp xúc với máy tính, anh càng đam mê nó. Và thật bất ngờ, đây lại là nguyên nhân chính khiến giờ này anh chưa có máy tính.
Lúc còn máy vi tính 286, 386, anh đã vọc chán chê nó ở cơ quan, ở nhà bạn bè. Anh hiểu một quy luật của ngành máy tính rằng mỗi ngày công nghệ càng được cải tiến, tính năng sản phẩm mạnh hơn, giá thành hạ hơn. Vì thế, thay vì mua cho mình một bộ máy tính 386, anh quyết định chờ đợi cho đến khi nào có máy tính đời mới hơn, công nghệ cao hơn anh sẽ mua, sao cho bộ máy của mình sẽ là “đỉnh” của thiên hạ.
Quả vậy, chẳng bao lâu sau 386, máy tính 486 ra đời. Anh còn nhớ đó là máy 486 DX-25 (25 MHz). Anh biết nó sẽ còn nâng xung clock lên nữa, và chờ đợi. Thế rồi tuần tự xuất hiện 486 DX-33, 486 DX-66, 486 DX-100... Anh cười thầm, nghĩ bụng nếu mình vội vã mua cái 486 DX-25 thì giờ đã quá lạc hậu rồi! Còn giờ đây hãy đợi tiếp xem sao.
Pentium đã ra đời để thay thế 486. Dĩ nhiên, với tính toán của mình, anh phải mua loại máy xịn hơn, nên hãy đợi xem sao đã. Anh lại đoán đúng, sau Pentium là Pentium MMX, Pentium II, Pentium III với một chuỗi dài các loại CPU với xung clock ngày càng tăng. Người mua sau luôn là người sở hữu thiết bị xịn hơn, và oái ăm thay lại rẻ hơn!
Đùng một cái, đến lượt Pentium 4 xuất hiện với hàng loạt thay đổi về công nghệ. Bạn bè hỏi anh: Bây giờ quá xịn rồi, mua máy đi chứ? Anh lắc đầu, nói: Chưa đâu, rồi sẽ có cái còn “phê” hơn cả Pentium 4; hãy chờ xem, ta đây sẽ mua cái đó!
Đã bảo anh là người sành sõi về máy tính mà, cho nên anh nói đâu là đúng đó. Pentium 4 chưa kịp tung hoành trong cõi giang hồ được bao lâu thì đã bị hạ bệ bởi một bậc kỳ tài khác: Pentium 4 siêu phân luồng. Bạn anh tậu được một cái P4 siêu phân luồng, khoái quá đến khoe với anh. Anh cười khẩy: Rồi xem! Tớ sẽ chơi một cái máy tính còn “ngầu” hơn cái Pentium 4 siêu phân luồng của cậu nữa!
Thoáng một cái, lời anh “phán” lại thành hiện thực. P4 siêu phân luồng trở thành... trẻ con, so với bậc hậu sinh khả úy: Pentium D 2 nhân! Lần này, một người bạn khác tậu một cái máy tính Pentium D đời mới nhất, lại mang đến khoe anh, ý nói rằng giờ đã là “đỉnh” rồi, mua máy đi là vừa. Anh lại cười khẩy: “Đỉnh” à? Đợi đấy, Pentium D sẽ chả là cái đinh gì đâu. Cỡ tớ phải chơi cái “oách” hơn mới xứng danh anh hùng!
Thời gian thấm thoát thoi đưa, chỉ mấy trăng qua mà Pentium D đã từ vị trí bá chủ trở thành cao thủ hạng hai trong giới võ lâm. Mới cách đây mấy ngày, giang hồ xuất hiện một siêu cao thủ khác: Core 2 Duo Xứng danh Đại Anh hùng! Bạn bè gọi anh, hỏi: Bây giờ chẳng những xứng danh anh hùng, mà còn xứng danh đại anh hùng. Còn chờ gì mà không mua ngay một bộ máy đi? Anh ậm ừ, trả lời: Hãy đợi đấy!
by echip
Đăng bởi
炳坤(BingKun)
lúc
00:12
0
nhận xét
Nhãn: Relax
What's EXPO ???
Ngày nọ, có một cuộc triển lãm máy tính và các sản phẩm công nghệ thông tin rất hoành tráng, ta gọi là Expo. Vì Expo rất hoành tráng nên rất nhiều người biết đến, kể cả mấy ông thầy bói mù; thế nên các ông vội khăn gói lên đường để xem – à không, mù thì không thể xem được, để biết thì đúng hơn – Expo này nó ra làm sao.
Sau một buổi trời tận hưởng sự tiến bộ công nghệ trong Expo, các ông ra ngồi bàn với nhau xem Expo nó giống cái gì.
Thầy bói mù thứ nhất nói:
- Cái Expo này chắc chắn là một cuộc triển lãm... Người. Tớ đi trong đó cứ đụng người là người, đàng trước, đàng sau, bên phải, bên trái, chỗ nào cũng có người. Tay tớ sờ soạng, chạm vào đủ thứ. Nào là áo, nào là quần, nào là... đùi. Áo sơ mi có, áo ka ki có, áo lụa có... Ái chà chà, mà “phê” nhất là có khi tớ chạm vào... da, hic, có những chỗ nó mịn màng êm ái lắm các bác ạ. Nói mới nhớ, trong ấy chắc chắn là có rất nhiều em gái tươi mát, trẻ trung, ăn mặc gợi cảm. Tớ đụng là biết ngay mà... Không sai, Expo là một cuộc triển lãm người mẫu, đủ thứ mẫu hết sức... hoành tráng!
Thầy bói mù thứ hai cãi:
- Nói thế mà nói được. Vểnh tai lên mà nghe đây này. Tớ không thấy gì nhưng tớ nghe thật nhiều. Expo đúng là một cuộc triển lãm âm thanh vĩ đại. Đủ thứ âm thanh. Tiếng nhạc này, tiếng xe chạy này, tiếng uýnh nhau, tiếng súng nổ, cả tiếng binh khí chạm nhau loẻng xoẻng như trong phim Tàu ấy chứ. Để tớ kể cho mà nghe, tớ nghe vang vang những câu nói tuyệt hay, câu này dính với câu kia, tỷ như: “Thập đại mỹ nhân... phẳng tuyệt đối... cực kỳ sắc nét”, hay là: “Đu co – Xin mời bạn hãy thử Đu co, với Đu hai co chắc chắn bạn sẽ chơi đã hơn Đu một co”. Sướng thật, chả có nơi nào mà ta có thể nghe được đủ thứ âm thanh từ cổ đại đến hiện đại, từ âm nhạc du dương đến uýnh nhau súng nổ đì đùng đa dạng đến thế. Expo chính là một cuộc triển lãm âm thanh vô tiền khoáng hậu.
Thầy bói mù thứ ba bĩu môi, chê:
- Hai bác quả là... mù. Tớ thì tin chắc rằng Expo này là một cuộc triển lãm giấy! Các bác không cảm nhận được là giấy nhiều vô kể à? Tớ đi một tí trong ấy mà hết người này đến người kia dúi dúi vào tay tớ những giấy là giấy. Giấy láng có, giấy nhám có, giấy dày có, giấy mỏng có... Không biết có hình gì đẹp trong đó không, chỉ biết giấy nhiều vô thiên lủng, người ta gọi là tờ bướm, là brồ-sua... Ở trên đầu, giấy tung bay tơi tả như Mùa thu lá bay; ở dưới chân, giấy xào xạc như con nai vàng ngơ ngác, đạp trên lá vàng khô. Các bác còn tranh cãi gì nữa, đích thị Expo là một cuộc triển lãm mọi loại giấy trên cõi đời này.
by echip
Đăng bởi
炳坤(BingKun)
lúc
00:07
0
nhận xét
Nhãn: Relax
2007/06/21
"Sờ nặng", "xờ nhẹ"
Câu chuyện là một “ví dụ” để nhắc nhở mọi người cẩn thận khi lấy... ví dụ cho vấn đề phát âm “S” và “X”.
Giờ học tiếng Việt dành cho người nước ngoài. Cô giáo thấy một học viên người châu Âu luôn nhầm lẫn khi phát âm chữ s và x bèn nhắc nhở:
- Anh phải chú ý, s là “sờ nặng” ví dụ như “sung sướng”, còn x là “xờ nhẹ” ví dụ như “xấu xa”.
Tan học, trên đường về anh chàng luôn miệng lẩm bẩm:
- Sờ nặng là sờ... sung sướng, xờ nhẹ là xờ... xấu xa. Sờ nặng là sờ...
by 24h.com
Đăng bởi
炳坤(BingKun)
lúc
23:58
0
nhận xét
Nhãn: Relax
Trống mái
Cô chị dẫn em gái (6 tuổi) đi chơi trên đường làng, chợt trông thấy một chú gà trống “đạp” chị gà mái, cô em thắc mắc:
- Chị ơi, hai con gà kia đang làm gì đấy ạ?
Không muốn nói rõ cho em gái vấn đề tế nhị như vậy, cô chị bèn nói tránh:
- Chúng nó cãi nhau đấy em ạ.
Cùng lúc, có một thanh niên đi ngang, nghe hai chị em nói chuyện bèn dừng lại bảo:
- Cô không được dạy em gái mình như thế.
- Anh buồn cười thật? Chuyện dạy em tôi thế nào thì liên quan gì đến anh?
- Ơ... Cái cô này, cô định... “cãi nhau” với tôi đấy à?
Đăng bởi
炳坤(BingKun)
lúc
23:56
0
nhận xét
Nhãn: Relax
Dốt
Cô giáo hỏi học sinh:
- Trong chuyện Thánh Gióng ai cưỡi ngựa sắt bay lên trời?
- Em chịu thôi!
Không thể chịu nổi vì sự kém cỏi của học sinh cô giáo nói:
- Đừng tưởng cứ là con của hiệu trưởng thì muốn học hành thế nào cũng được. Cầm cuốn sách giáo khoa này lên gặp bố cậu đi!
Trên phòng hiệu trưởng, ông bố nói với con:
- Dốt! Người cưỡi ngựa sắt bay lên trời là ông BÈN. Đây này, sách viết rất rõ ràng: “Sau khi cúi đầu chào tạm biệt quê hương, ông bèn bay lên trời”. Chả chịu đọc gì cả!
unknow author!
Đăng bởi
炳坤(BingKun)
lúc
23:54
0
nhận xét
Nhãn: Relax
Càng tân tiến ... càng ngu
Câu chuyện sau đây được ghi lại nguyên xi từ phòng hỗ trợ khách hàng của hãng WordPerfect. Nhân vật chính đã bị đuổi việc nhưng đang kiện hãng theo điều khoản "Chấm dứt hợp đồng không có lý do".
- Đây là phòng chăm sóc khách hàng hãng WordPerfect! Tôi có thể giúp gì được cho ngài?
- Vâng, tôi gặp rắc rối với phần mềm WordPerfect. Tôi đang gõ thì đột nhiên tất cả chữ nghĩa biến mất.
- Biến mất? Thế màn hình của ông bây giờ nom ra sao?
- Chẳng có gì cả! Trống trơn! Nó không hiển thị bất cứ chữ nào khi tôi gõ.
- Ông vẫn còn ở trong chương trình WordPerfect hay thoát ra ngoài rồi?
- Làm sao biết được cơ chứ!
- Ông có nhìn thấy dấu nhắc C: trên màn hình không?
- Dấu nhắc C: là cái gì vậy?
- Thôi, bỏ qua! Ông có thể di chuyển con trỏ quanh màn hình không?
- Không có con trỏ nào hết. Tôi chẳng bảo cậu rồi là gì đấy, máy không nhận bất cứ lệnh nào cả.
- Thế monitor của ông có đèn báo nguồn không?
- Monitor là gì cơ?
- Hừm! Nó là một thiết bị có màn hình, trông giống cái máy thu hình. Nó có cái đèn nhỏ để báo đang ở chế độ hoạt động không.
- Tôi không biết!
- Thế thì, nhìn vào đằng sau monitor và tìm dây cấp nguồn của nó. Ông nhìn thấy chưa?
- Thấy rồi!
- Tốt! Hãy lần theo sợi dây điện đến phích cắm. Nó có nằm trong ổ điện không đấy?
- Có!
- Ngài lưu ý cho, sau monitor có tới 2 sợi cáp chứ không phải chỉ có một đâu nhé!
- Không! Làm gì có!
- Nhất định là phải có chứ. Ngài xem lại coi.
- À, tôi thấy rồi!
- Một cáp là cáp điện đã kiểm tra rồi. Ngài hãy lần theo cáp còn lại xem nó có cắm chặt vào CPU không.
- Tôi không với tới được.
- Thế thì ngài quan sát kỹ xem giắc cắm đã ổn chưa.
- Không nhìn thấy gì cả.
- Thử quỳ xuống và cúi người hết cỡ về phía trước xem!
- Không phải tại góc nhìn. Tôi không nhìn thấy gì vì ở đây tối quá.
- Tối?
- Phải! Đèn văn phòng tắt hết rồi và nguồn sáng duy nhất bây giờ là ánh sáng bên ngoài chiếu qua cửa sổ.
- Thế thì bật đèn lên!
- Không được!
- Tại sao không?
- Mất điện rồi!
- Mất điện? À, thế là mọi chuyện giải quyết xong. Ông còn giữ hộp xốp, bản hướng dẫn và các thứ để đóng gói chiếc máy không?
- Còn! Để làm gì vậy?
- Ông hãy rút giắc cắm, đóng gói chiếc máy lại đúng như lúc mua nó rồi mang tới nơi đã bán máy cho ông.
- Tệ thế sao?
- Vâng, tôi e là như vậy.
- Được rồi, thế tôi sẽ nói gì với cửa hàng?
- Hãy bảo họ rằng ông ngu ngốc tới mức không xài nổi máy tính.
Đăng bởi
炳坤(BingKun)
lúc
23:49
0
nhận xét
Nhãn: Relax
Hình phạt trên thiên đường
Ba cô gái bị tai nạn, lên tới của thiên đường thì gặp thánh Pie. Ông này dẫn các cô vào vườn thiên đường cực đẹp nhưng vịt con đi lại kín cả vườn. Ông bảo: "Ai mà dẫm phải vịt thì sẽ bị trừng phạt rất nặng". Nói xong ông bỏ đi.
Được một lúc thì cô thứ nhất dẫm bép một cái, chết một con vịt. Thánh Pie hiện ra tức thì, dắt theo một người đàn ông cực xấu và nói: "Đây là hình phạt dành cho con, con phải sống với hắn".
Hai cô còn lại sợ khiếp nên cẩn thận lắm. Nhưng không ăn thua, một lúc sau cô thứ hai làm bép một cái nữa, thế là Pie hiện ra với một người còn xấu hơn lúc nãy.
Cô thứ ba run như cầy sấy, đi dò dẫm từng bước một. Mãi chả dẫm chết con vịt nào. Cô dừng chân nghỉ, thở phào nhẹ nhõm. Thánh Pie hiện ra cùng với một chàng trai tuyệt đẹp và đưa chàng cho cô. Cô hạnh phúc lắm. Còn chàng trai mặt cau có bực bội: "Tức quá đi, đã cẩn thận thế rồi mà vẫn dẫm chết vịt".
by SaiGonPC site
Đăng bởi
炳坤(BingKun)
lúc
23:47
0
nhận xét
Nhãn: Relax
The second life - Đời sống sau khi chết
Giám đốc một công ty sản xuất phần mềm hỏi một lập trình viên của công ty :
- Anh có tin là con người có một đời sống sau khi chết không ?
- Có chứ ạ ! – Anh nhân viên nhanh nhảu trả lời.
- Hay lắm ! Niềm tin đó giúp tôi hiểu anh rõ hơn. Sáng hôm qua, anh xin phép về sớm để đi đám ma bà nội của anh ; đến chiều thì bà ấy có ghé đây để hỏi thăm anh !
by SaiGonPC
Đăng bởi
炳坤(BingKun)
lúc
23:46
0
nhận xét
Nhãn: Relax
IT master or fisher - Nhà tư vấn CNTT là ngư dân
Gia đình ông Mai vừa dọn về nhà mới. Ông mời vài người hàng xóm mới đến ăn cơm tối tại nhà. Trong bữa ăn, một người hỏi ông Mai làm nghề gì. Đứa con trai tám tuổi của ông nhanh nhẩu trả lời :
- Ba con làm nghề đánh cá.
Vợ ông Mai vội vàng nói :
- Tuấn, sao con lại nói vậy ? Ba con là chuyên viên tư vấn CNTT, không phải là người đánh cá.
- Không phải, mẹ à. Mỗi lần mẹ dẫn con đến văn phòng của ba chơi, con thường nghe ba nói chuyện điện thoại một hồi rồi gác máy, cười và khoe là “Ba lại vừa bắt được một con cá !”
Đăng bởi
炳坤(BingKun)
lúc
23:44
0
nhận xét
Nhãn: Relax
PC function - Công dụng của PC
Một khách hàng thắc mắc:
- Máy tính sẽ giúp ích gì cho tôi ?
Người bán hàng trả lời:
- Máy tính sẽ giúp cho công việc của anh giảm còn một nửa.
- Thế thì bán cho tôi hai cái
Đăng bởi
炳坤(BingKun)
lúc
23:42
0
nhận xét
Nhãn: Relax
Lời vàng của sếp...
Bây giờ ghế ít đít nhiều
Chúng mày hãy nhớ những điều sau đây
* * *
Ăn chi là việc của tao,
Việc nghĩ, việc viết, thôi giao chúng mày.
Việc tao ngồi ký suốt ngày,
Thực thi công việc, chúng mày thay tao.
Việc tao là hưởng lộc cao,
Công lên việc xuống lại giao chúng mày.
Ví dụ:
Uống rượu là việc của tao
Còn khiêng, bưng rót, thôi giao chúng mày
Nhậu nhẹt là việc của tao
Còn khâu thanh toán, thôi giao chúng mày
Ăn ốc là việc của tao
Còn khâu đổ vỏ, thôi giao chúng mày
Báo cáo thành tích để tao
Còn nhận khuyết điểm lại giao chúng mày
Giao du khắp thể gian này,
Mở rộng tầm mắt, việc này phần tao.
Chèo đèo lội suối gian lao,
Tính toán rất kỹ, thôi giao chúng mày.
* * *
Tao cấm chúng mày nghĩ chuyện chống tao.
Chống tao, tao chẳng làm sao,
Nhưng mày nghĩ bậy, thì tao trị mày.
Trời cao, biển rộng, đất dày,
Tao đố chúng mày thoát khỏi tay tao.
* * *
Trên trời muôn vạn vì sao
Đố ai đo được lòng tao với mày
Đăng bởi
炳坤(BingKun)
lúc
23:41
0
nhận xét
Nhãn: Relax